Vì chán ngán cuộc hôn nhân này, nên tôi gặp những người bạn để giải tỏa, nói để mọi người biết rằng anh ta là một kẻ lạnh lùng, không yêu thương vợ con, ích kỷ chỉ biết nghĩ cho mình, cố chấp cứng đầu khiến tôi thấy khó chịu, mệt mỏi.
May mắn thay một người chị giúp tôi thoát khỏi bể khổ đau này, tôi vô cùng cảm kích và biết ơn người chị này.
Sau khi nghe xong câu chuyện của tôi, chị ấy có dẫn tôi đi gặp một người Lifecoach (người huấn luyện cuộc sống hôn nhân), rồi nói: “đến đây chia sẻ và thực hành theo những gì Lifecoach chỉ dẫn đi, tao trước cũng như mày, toàn tự chuốc lấy khổ đau do mình tạo ra. Trước kia tao hay nóng giận vô cớ lắm, Cứ tưởng mình đúng, áp đặt đủ điều lên chồng con là lo cho gia đình, nhưng thật ra mình chẳng đúng gì, đấy chỉ toàn là những gánh nặng vô hình tao tạo ra đè nặng lên đôi vai chồng thôi. Cũng may là anh vẫn thương tao, dù có ra ngoài một vài lần nhưng giờ trở về với tao rồi, cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc hơn nhiều”.
Tôi thấy thật khó tin vì chị ấy cũng là người cứng đầu, nông nổi, mà giờ gặp lại thấy chị an nhiên tự tại quá. Lúc đầu cũng nghi ngờ, nhưng vì chị cũng thân với cả giờ khổ quá rồi nên thôi cũng đành thử xem sao.
Tôi và anh lấy nhau đã được 5 năm. Lúc yêu nhau thì chúng tôi thấy rất hạnh phúc. Nhưng từ lúc về chung sống 4 năm nay, cả tôi và anh ấy bắt đầu bộc lộ ra những tình xấu mà lúc
yêu tôi không biết, hai vợ chồng thường xuyên xảy cãi vã, từ chuyện ai chăm con, thay bỉm tã, cho con ăn, dọn nhà, áp lực kinh tế…. Nhiều lần tôi nổi cáu, vì anh không làm theo ý của tôi, tôi thấy rất bất lực và đau khổ, anh nói một câu, tôi cãi lại hai câu… Dần rồi anh cũng chẳng thèm nói chuyện với tôi nhiều nữa, anh im lặng và lạnh lùng, chỉ còn mình tôi nói mình tôi nghe.
Tôi cũng chẳng thể khóc được. Tôi thấy bản thân mình kiên cường tới mức mệt nhoài vì việc gì cũng phải tự mình gồng gánh. Khi ốm, tôi phải tự mình mua thuốc, tự vào bếp nấu cháo, tự vỗ về chính tôi. Khi đi làm về mệt, tôi chỉ biết ngã xuống giường rồi nhắc nhở nếu mình không cố gắng sẽ không ai làm thay mình đau. Khi thấy áp lực quá, tôi cũng không nghĩ đến việc bỏ cuộc vì như vậy sao tôi thực hiện được những gì tôi mong muốn? Khi ngoài kia, người ta yêu thương che chở cho nhau, thì tôi ở nơi này phải tự kiên cường.
Quá mệt mỏi với những việc xảy ra, nên nhiều lần tôi đã nghĩ đến việc ly hôn. tôi vẫn không hiểu tại sao mọi chuyện lại như thế này, tại sao cuộc sống lại bất công với tôi như vậy. tôi thấy mình quá yếu đuối, không thể ra được quyết định này, vì nghĩ rồi những đứa con mình sẽ sống thế nào, nội ngoại hai bên, anh chị tôi họ hàng sẽ nhìn vào cái gia đình này bằng con mắt thế nào đây. khi mà trước đây mọi người ai cũng khen vợ chồng tôi xứng đôi xứng cặp, ao ước được hạnh phúc như vậy.
Bữa cơm gia đình giờ đây chỉ còn là bữa cơm chan nước mắt, người chung một mâm như ngồi một mình, còn cảm giác lạnh lẽo hơn cả có người, tôi chỉ muốn thoát ra khỏi cuộc sống mệt mỏi này càng nhanh càng tốt. Một vài người còn nói với tôi rằng đã nhìn thấy chồng tôi mấy lần chở cô nào đó, tôi đau nhói chỉ trả lời qua cho xong chuyện. Về nhà, khi nhìn thấy anh ta, tôi cảm thấy bị đau tức lồng ngực khó thở, tôi muốn khóc không khóc được, tôi đòi xem điện thoại, nghĩ đủ cách tra hỏi để xem anh ta giải thích thế nào, nhưng anh vẫn im lặng…
Vài lời nhắn nhủ đến những bạn đang khổ sở vì người chồng ngoại tình của mình: Hãy đăng ký thử nghe tư vấn từ chuyên gia. Biết đâu các bạn lại có kết quả tốt như mình thì sao.
Hy vọng câu chuyện của tôi sẽ giúp ích cho các bạn. Chúc các bạn sớm đạt được hạnh phúc trong hôn nhân của mình!
Giờ đây, tôi và anh tràn ngập hạnh phúc như lúc mới yêu, không những thế tôi còn cảm thấy anh ấy cũng thay đổi và yêu tôi hơn rất nhiều. Anh phụ giúp tôi san sẻ việc nhà, giúp tôi trông con, dạy con học…, khi tôi mệt mỏi thì hỏi han quan tâm đấm bóp, thường xuyên tâm sự chia sẻ niềm vui, nỗi buồn trong công việc và cuộc sống.
Công việc của anh cũng suôn sẻ thuận lợi, tinh thần thoải mái, kiếm được nhiều tiền hơn. Giờ đây trong nhà tràn ngập tiếng cười, thi thoảng cũng có sự bất đồng quan điểm, nhưng mọi việc được giải quyết trong êm đẹp.
Tất cả là nhờ tôi đã kiểm soát và thay đổi được chính bản thân mình. Không còn bám víu vào những thứ bên ngoài nữa, mình tự tạo ra được hạnh phúc cho mình, luôn khen ngợi khuyến khích chồng mình tốt hơn dù đó chỉ là một hành động rất nhỏ, nên khiến chồng con mình cũng hạnh phúc khi ở bên mình.
Tôi thấy rất thương những người phụ nữ chẳng may rơi phải tình cảnh này, nếu may mắn thì được người chồng sẽ nhẫn nhịn dạy dỗ từ từ, còn không thì chồng sẽ bỏ ra ngoài với người thứ 3, hoặc sẽ ly thân, ly hôn.
Tôi thấy mình may mắn hơn nhiều cặp đôi, do họ hiểu sai về nhau, cái tôi quá cao, thiếu hiểu biết trong tình yêu hôn nhân nên gia đình tan nát.
Hy vọng ai đang đọc được bài viết này, hãy bình tâm lại và tìm hướng giải quyết cho cuộc hôn nhân của mình, đừng vì một phút nóng giận mà phá vỡ đi một mái ấm, để những đứa con không có bố, có mẹ. Hãy sửa chữa trước khi vứt bỏ, ai cũng muốn được gần những bông hoa thơm và xinh đẹp, thế nên trước tiên hãy học cách để có được hạnh phúc cho riêng mình, để mình chính là nguồn hạnh phúc, rồi lan tỏa nó cho những người xung quanh mình.
Sau khi được Lifecoach chia sẻ, tôi cảm thấy thật nhẹ nhõm và bình an. tôi nhận ra, mình đã sai hoàn toàn. Mọi sự khổ đau, ấm ức, nóng giận kể cả người chồng của mình ra ngoài với người thứ ba là đúng. Tôi hiểu ra rằng những gì tôi nhận ngày hôm nay, không phải tự nhiên mà nó đến, cũng không phải tự nhiên anh ấy cư xử lạnh lùng vậy.
Do tôi đã gieo nhân xấu nên giờ phải nhận nghiệp quả hiện tại. Hiểu điều này rồi tôi quyết định sẽ thay đổi mình trước, thực hành theo chỉ dẫn của Lifecoach từng ngày, từng ngày một, không còn bị vướng mắc ở bên ngoài nữa, không còn sự mong cầu hay kiểm soát, thay vào đó là sự yêu thương và bao dung chồng mình.
Điều quan trọng là do lòng tham quá lớn, muốn người chồng mình phải là hoàn hảo, nên tôi đã không thể nhìn ra những điểm tốt của anh, mà chỉ toàn tập trung vào những điểm xấu thôi, từ cái nhỏ nhất như anh nấu ăn chưa ngon thì tôi lại chê, dọn nhà chưa sạch tôi cũng chê, về nhà muộn mà người có mùi say xỉn là tôi nghi ngờ, suy diễn đủ thứ và lải nhải hỏi cho đến khi kiệt sức mới thôi. Tôi không nhận ra rằng, chẳng bao giờ mình chú ý điểm tốt của anh, để khuyến khích anh, để giúp anh vui hơn cả.
Học được cách bình tâm suy xét, tôi mới nhìn ra được anh ấy cũng có nhiều nỗi khổ riêng, do quá mệt mỏi với sự kiểm soát của tôi nên mới đi ra ngoài, do tôi mong cầu đòi hỏi nhiều nên anh mới im lặng và muốn tìm một người khác để chia sẻ. Đàn ông muốn tự do, nhưng tôi đã cướp đi tự do đó bằng sự ích kỷ của mình. Cứ như vậy sau 3 tháng được dẫn dắt và thực hành. Từng ngày một tôi cảm nhận được rõ rệt sự bình an và hạnh phúc đến với tôi, dần rồi anh cũng đã quay trở lại.