Thư gửi học viên
Bạn ạ,
Mỗi chúng ta đều từng là những đứa trẻ, và đứa trẻ đó bây giờ đã là một người trưởng thành với những trách nhiệm phải gánh vác trên vai. Tuy nhiên, có bao giờ bạn thử nhìn nhận lại chính mình và tự hỏi “Liệu đứa trẻ bên trong mình có đang thật sự hạnh phúc hay không?”
Khi nhìn lại tuổi thơ, chúng ta sợ hãi với những tổn thương trong gia đình, với những khổ đau, bất hạnh, với những kiểm soát, áp đặt…chúng ta thấy mình chưa từng được yêu thương và thiếu thốn đủ thứ. Chúng ta khao khát mình trưởng thành thật nhanh, thật nhanh để được độc lập, để được sống là chính mình, để được tự làm những điều mình thích, mình muốn. Nhưng sự thật là, chúng ta chỉ đang cố gắng bọc những tổn thương lại trong hình hài của sự trưởng thành, che dấu đi tất cả những nỗi buồn, những lo âu, những hoài nghi…tạo cho mình một lớp vỏ hoàn hảo để rồi bên ngoài thì vui vẻ cười nói nhưng khi quay lại với chính mình thì lại là nỗi buồn vô tận và sự cô đơn đến cùng cực…
Khi “đứa trẻ” bên trong bạn không hạnh phúc, đồng nghĩa với việc cuộc sống của bạn ở hiện tại đang bất ổn. Khi “đứa trẻ” bên trong bạn không bình an, đồng nghĩa với việc cuộc sống của bạn ở hiện tại đang hỗn loạn. Khi “đứa trẻ” của bạn đang gào khóc bên trong thì cũng là lúc nước mắt bên ngoài của bạn sẽ tuôn rơi…Khi “đứa trẻ” bên trong của bạn thiếu thốn điều gì thì bạn sẽ khao khát điều đó…
Vậy nên bạn ạ, để sống hạnh phúc, để sống bình an ở giây phút hiện tại, bạn cần chữa lành đứa trẻ bên trong của chính mình, quay về ôm ấp bản thân và bồi dưỡng tâm hồn cho chính mình. Bạn phải mạnh mẽ và dũng cảm hơn để đối diện với bản thân và chấp nhận “đứa trẻ” bên trong mình, điều đó sẽ giúp bạn trưởng thành trong hạnh phúc và không còn cảm thấy khát khao những yêu thương bên ngoài…
Bây giờ, bạn hãy bắt đầu hành trình chữa lành những tổn thương - khơi nguồn hạnh phúc của chính mình bạn nhé!