Em giỏi chịu đựng, anh biết mà. Nhưng chịu đựng không có nghĩa là em không biết đau. Những tổn thương anh gây ra, từng tin nhắn anh gửi, từng lời quan tâm anh dành cho người thứ ba, từng lần anh bỏ rơi em chỉ vì một cuộc gọi từ cô ấy – tất cả, em không thể nào quên. Những ký ức đó không biến mất, chúng cứ âm thầm gặm nhấm trái tim em, len lỏi vào từng đêm, từng giấc mơ, khiến em gục ngã trong nỗi đau chẳng thể gọi thành lời.
Nếu bạn từng trải qua nỗi đau bị phản bội, bạn sẽ hiểu rõ cảm giác từng giờ từng phút đều mong mỏi chồng quay về, một chút bình yên, một tia hạnh phúc len lỏi trong tâm hồn. Những tổn thương do người tôi từng tin tưởng nhất gây ra như những vết dao cứa sâu, không ngừng dằn vặt. Và tôi cũng từng như vậy.
Tôi kết hôn được hơn 5 năm, thì có đến hơn 3 năm chồng tôi qua lại với người thứ ba. Khi kết hôn, tôi luôn đặt sự chung thủy lên hàng đầu, coi cuộc hôn nhân như tất cả cuộc sống của mình. Cuộc sống của tôi chỉ xoay quanh chồng và các con. Tôi luôn tin tưởng anh sẽ chung thủy và coi tôi là duy nhất. Nhưng không phải, anh đã có tình cảm với người thứ ba làm cùng công ty. Lần đầu tiên phát hiện, tôi chọn tha thứ vì anh khăng khăng chối bỏ, nói rằng chỉ là nhắn tin trêu đùa, không có gì sâu sắc.
Rồi lần thứ hai, lần thứ ba – những vết thương cũ chưa lành thì đau đớn mới lại ập đến. Lúc ấy, tôi đang mang thai đứa con thứ hai, cần nhất là sự quan tâm và chăm sóc, nhưng đổi lại chỉ là sự lạnh lùng đến tàn nhẫn. Khi con ra đời, tôi một tay chăm con, một tay gạt nước mắt. Đêm nào cũng vậy, sau khi ru con ngủ, tôi ngồi lặng trong góc phòng, nước mắt trực trào vì cảm giác cô đơn, bị phản bội. Những tiếng khóc thầm của tôi như hòa tan vào bóng tối, trong khi người đàn ông đáng ra phải là chỗ dựa lại đang bận quan tâm đến người khác.
Đỉnh điểm là ngày tôi phát hiện những tin nhắn của anh – không chỉ là những lời ngọt ngào dành cho người thứ ba, mà còn là bằng chứng về những món quà anh tặng cô ấy, những chuyến đi chơi chỉ hai người. Từng chữ, từng hình ảnh hiện lên như những nhát dao đâm thẳng vào tim tôi. Khi bị đối chất, anh không thể chối cãi thêm nữa mà thừa nhận thẳng thắn trước mặt tôi và cả bố mẹ chồng rằng anh có tình cảm với người thứ ba. Lúc tôi hỏi anh lựa chọn ai, anh chỉ cúi đầu im lặng. Cái im lặng ấy, đối với tôi, còn đáng sợ hơn hàng vạn lời nói. Nó là sự thừa nhận của một trái tim đã không còn thuộc về gia đình.
Mối quan hệ rơi vào bế tắc, như một con thuyền mắc kẹt giữa dòng, đi không được, ở không xong. Sau tất cả, anh hứa hẹn sẽ làm lại từ đầu, mong muốn sửa chữa những sai lầm. Nhưng tôi thì sao? Lòng tôi lúc đó ngập tràn căm hận, đến mức không còn đủ sức để tin tưởng. Và dù anh thề thốt đủ điều trước mặt, thì sau lưng, anh vẫn tìm cách liên lạc với người thứ ba.
Mỗi hành động của anh, mỗi lần anh lén lút đều như thêm dầu vào lửa, khiến trái tim tôi cháy rụi trong đau đớn và tổn thương. Làm lại ư? Làm lại thế nào khi người đàn ông bên cạnh không thực sự muốn dừng lại? Những lời nói hứa hẹn chỉ còn là chiếc mặt nạ để che giấu sự phản bội vẫn âm ỉ diễn ra.
Khoảng thời gian đó, tôi rơi vào vực thẳm của cảm xúc, không còn là chính mình nữa. Tôi như một chiếc “xác không hồn,” chỉ tồn tại chứ không sống. Những đêm dài bất tận, tôi vừa chăm con vừa ngồi co ro trong bóng tối, nước mắt lặng lẽ rơi vì nỗi đau cứ gặm nhấm từng chút một. Tôi kiệt quệ cả về thể xác lẫn tinh thần, mỗi ngày trôi qua đều nặng nề như hàng thế kỷ.
Nhưng dù vậy, tôi vẫn tự huyễn hoặc bản thân, vẫn nuôi hy vọng mong manh rằng anh sẽ thương xót tôi, sẽ nhận ra gia đình này cần anh biết bao. Tôi đã cầu nguyện trong im lặng rằng anh sẽ quay về, rằng con tôi sẽ có bố, rằng tôi sẽ có chồng. Nhưng không, anh chẳng đoái hoài gì cả. Dường như nỗi đau của tôi, sự mệt mỏi của tôi, và cả tiếng khóc non nớt của đứa trẻ anh từng gọi là “món quà quý giá nhất” chẳng còn chút ý nghĩa nào với anh. Anh vẫn thản nhiên đi chơi, vẫn hẹn hò với cô gái kia, như thể gia đình này chưa từng tồn tại.
Rồi một hôm, bạn thân của tôi đến thăm. Khi vừa bước vào, bạn ấy nhìn tôi chết sững. Ánh mắt bạn đầy sự xót xa và thất vọng. Sau một hồi im lặng, không chịu được nữa, bạn quát thẳng vào mặt tôi, giọng đầy chua chát:
‘Mày đang tìm kiếm sự thương hại từ một thằng đàn ông không còn yêu mày đấy! Mày tự nhìn lại mình đi, tóc thì rụng cả búi, mắt thì thâm quầng, da thì sần sùi như thế này. Đến tao là bạn còn không muốn nhìn mày nữa, chứ nói gì đến chồng mày! Đứng dậy đi, đừng hèn thế nữa. Đi, tao đưa mày đến gặp chị này, chị ấy giỏi lắm, sẽ giúp mày vực dậy khỏi những tháng ngày u ám.'
Những lời nói đó như một gáo nước lạnh dội thẳng vào mặt tôi. Đau, nhưng là một nỗi đau thức tỉnh. Tôi nhìn lại bản thân trong gương, lần đầu tiên trong suốt khoảng thời gian đó, tôi nhận ra: bạn nói đúng. Tôi không chỉ đánh mất anh, mà tệ hơn, tôi đã đánh mất chính mình.
Bạn đưa tôi đến một trung tâm tư vấn tâm lý, nơi mà bạn nói là hy vọng cuối cùng để tôi có thể thay đổi cuộc đời. Ở đó, tôi gặp chị – một chuyên gia với ánh mắt đầy thấu hiểu và giọng nói ấm áp. Ngay từ giây phút đầu tiên, tôi đã cảm nhận được sự tin cậy, như thể chị có thể nhìn thấu những tổn thương sâu kín nhất trong lòng tôi. Bạn tôi bảo rằng chị không chỉ giỏi về chuyên môn mà còn có cách tiếp cận rất khác biệt, đã giúp nhiều người phụ nữ như tôi vực dậy khỏi những tháng ngày tăm tối.
Cuộc hẹn đầu tiên, tôi bước vào phòng với tâm trạng nặng nề và đầy hoài nghi. Chị mỉm cười, mời tôi ngồi xuống và nhẹ nhàng nói:
‘Chào em, cho chị ôm em một cái đã nhé!' Sau cái ôm đó, chị nói tiếp: ‘Chị ở đây rồi, em hãy chia sẻ những nỗi lòng của em với chị nhé.'
Câu nói giản dị ấy khiến tôi bật khóc. Bao nhiêu cảm xúc bị kìm nén bấy lâu như vỡ òa, tôi không còn cố gắng giữ vẻ mạnh mẽ nữa. Tôi kể hết, từ sự phản bội của chồng, những đêm một mình gạt nước mắt, cho đến cảm giác tôi đã đánh mất bản thân ra sao. Chị lắng nghe, không phán xét, và dành cho tôi những câu động viên, an ủi sâu sắc.
Cuộc hẹn ấy không chỉ đơn giản là một buổi trò chuyện, mà còn mang lại cho tôi nhiều hơn những gì tôi mong đợi. Nó giống như một cánh cửa mở ra ánh sáng, khi tôi đã chìm quá sâu trong bóng tối của tổn thương và mất mát.
Những lời lắng nghe, động viên không phán xét của chị đã giúp tôi buông bỏ được gánh nặng mà bấy lâu nay tôi luôn kìm nén. Đó không chỉ là cảm giác được sẻ chia, mà còn là lần đầu tiên tôi nhận ra rằng mình vẫn xứng đáng được yêu thương – yêu thương từ chính bản thân mình.
Cuộc hẹn này không chỉ thắp lên hy vọng, mà còn là lời nhắc nhở nhẹ nhàng rằng tôi không hề cô độc. Mỗi câu chuyện được kể ra, mỗi cảm xúc được trút bỏ đều khiến tôi cảm thấy nhẹ nhàng hơn từng chút một. Quan trọng hơn cả, buổi trò chuyện với chị đã giúp tôi nhìn lại bản thân – một người phụ nữ từng tự tin, mạnh mẽ và đầy kiêu hãnh. Và hành trình tìm lại chính mình đã bắt đầu sau buổi trò chuyện hôm đó. Tôi biết hành trình này sẽ không dễ dàng, nhưng tôi hiểu rằng mình cần một người đồng hành.
Chính vì thế, tôi đã quyết định đồng hành cùng chị qua lộ trình 3 tháng để chữa lành và thay đổi. Qua mỗi buổi trò chuyện, mỗi ngày được chị nâng đỡ, tôi bắt đầu nhận ra gốc rễ của những nỗi đau bấy lâu nay. Thay vì để sự nghi ngờ và trách móc lấp đầy suy nghĩ, tôi tập trung yêu thương bản thân nhiều hơn, dành thời gian để làm tốt vai trò của mình trong gia đình.
Từ một người chìm trong tiêu cực, mỗi ngày trôi qua, tôi cảm thấy tâm trạng tốt dần lên. Sự thay đổi bên trong không chỉ giúp tôi nhìn cuộc sống bằng một lăng kính tích cực hơn, mà còn giúp tôi tái kết nối với chồng theo cách nhẹ nhàng và chân thành hơn. Những vết thương cũ dần được hàn gắn không chỉ bởi những gì chồng làm, mà còn nhờ chính sự chuyển hóa trong trái tim tôi.
Trước khi gặp chị, tôi từng nghĩ sẽ chỉ cố gắng sống cùng chồng thêm vài năm cho con lớn rồi ly hôn. Nhưng giờ đây, tôi chọn quay lại vòng tròn hôn nhân, chọn cách “yêu đúng” và yêu lành mạnh hơn. Tôi hiểu rằng trong hôn nhân, sẽ luôn có những ngày nắng và những ngày mưa, nhưng chỉ cần bản thân đủ kiên nhẫn tưới tắm và chăm sóc cho ‘cây hạnh phúc,' thì giông bão nào cũng có thể vượt qua.
Chân thành biết ơn những chia sẻ từ Coach Tuệ Thanh – người luôn kể những câu chuyện và đưa ra kiến thức khiến tôi vỡ ra nhiều điều. Sự tâm huyết của Coach là động lực để tôi không bỏ cuộc. Biết ơn đội ngũ trong BTC rất chuyên nghiệp và đầy tình yêu thương. Khi bước vào hành trình này, tôi mới thấy rằng nỗi đau của mình không phải là tất cả.
Chỉ còn vài ngày nữa là lộ trình đồng hành 3 tháng của tôi kết thúc. Tôi vừa biết ơn, lại xen lẫn chút tiếc nuối. Tuy dài nhưng lại ngắn, đọng lại trong tôi rất nhiều cảm xúc. Khóa học mang đúng tinh thần yêu thương và phụng sự, giá trị mà khóa học mang lại thực sự vô cùng to lớn. Tôi hy vọng câu chuyện của mình sẽ lan tỏa được phần nào năng lượng tích cực đến những bạn đã và đang chịu đựng nỗi đau giống như tôi. Hãy đối mặt với “nỗi đau” để tìm lại chính hạnh phúc của mình.
Thay vì chờ đợi chỗ dựa, thay vì gục ngã vì dựa nhầm, vì mất chỗ dựa thì chúng ta hãy tự đứng trên đôi chân của mình, yêu lấy chính mình các bạn nhé.
Không phải ai cũng đủ mạnh mẽ và lý trí để vượt qua nỗi đau phản bội. Nhưng nếu bạn chần chừ, để mọi chuyện tự trôi qua, không dám hành động hay thay đổi, thì chính bạn đang tự giam cầm mình trong nỗi đau và sự bế tắc không hồi kết.
Khi bản thân không thể đưa ra sự lựa chọn, không làm chủ được cảm xúc, không biết cách tìm lại sự bình yên và hạnh phúc, bạn sẽ thấy mình lạc lối giữa hai lựa chọn đầy đau đớn: buông bỏ thì không đủ dũng cảm, hàn gắn thì chẳng biết bắt đầu từ đâu.
Hãy để Tuệ An và đội ngũ chuyên gia đồng hành cùng bạn trong hành trình này. Với lộ trình coaching 1:1 cá nhân hóa, bạn sẽ tìm được hướng đi đúng đắn, từng bước giải tỏa nỗi đau và xây dựng lại cuộc sống của chính mình.
📌 Đăng ký đồng hành cùng chuyên gia tại đây để bắt đầu hành trình thay đổi bạn nhé: Link đăng ký!
Bài viết có thể bạn quan tâm:
- Tha Thứ hay Buông Bỏ khi chồng ngoại tình | Số 58
- Anh với cô ta CHỈ LÀ BẠN
- Từ bờ vực ly hôn đến gia đình hạnh phúc
- Làm vợ thất bại, nhưng làm mẹ nhất định phải thành công
- Ngoại tình và luật nhân quả
Bình luận