Cách xác định mong muốn thực sự trong hôn nhân ? Buông hay Giữ ? | Số 85

buông hay giữ khi chồng ngoại tình

Nếu lúc này bạn vẫn chưa biết nên buông hay giữ, điều đầu tiên bạn cần làm là cho mình một khoảng thời gian rõ ràng: 6 tháng, 1 năm, hoặc thậm chí 2 năm — tùy vào giá trị của người chồng và mức độ bạn muốn nỗ lực vì hôn nhân này.

Vì sao cần đặt ra một khoảng thời gian rõ ràng ?

Khi một người phụ nữ rơi vào đổ vỡ hôn nhân, đặc biệt là sau ngoại tình, cảm xúc bên trong thường biến động dữ dội: hôm nay muốn giữ, ngày mai lại muốn buông; một khoảnh khắc mềm lòng khiến bạn muốn tiếp tục, nhưng chỉ cần một hành động vô tâm của chồng là bạn lại muốn rời đi. Chính sự dao động liên tục ấy khiến mọi quyết định trở nên cảm tính và dễ sai lầm. Việc đặt ra một khoảng thời gian rõ ràng — 6 tháng, một năm hoặc hai năm — giúp tâm trí của bạn có một “điểm tựa” để bám vào.

Thời hạn ấy khiến bạn không còn vội vàng quyết định chỉ vì một nỗi đau nhất thời hay một niềm hy vọng mong manh. Khi biết rằng mình còn thời gian, bạn có thể tạm “treo” vấn đề hôn nhân lại để quay về chăm sóc chính mình: rèn luyện độc lập cảm xúc, ổn định tài chính, nuôi dưỡng sự bình an bên trong.

Quan trọng nhất, một mốc thời gian cụ thể giúp bạn tránh điều nguy hiểm nhất: buông khi chưa hết sức. Bạn sẽ không phải sống với những câu “biết thế”, không phải hối tiếc vì mình chưa cố gắng đủ.

Sau khi đặt ra mốc thời gian cụ thể, bạn sẽ cần rèn luyện 3 điều này ?

Trong khoảng thời gian đó, hãy quyết tâm làm hết sức mình một lần, nhưng không phải bằng cách níu kéo hay kiểm soát, mà bằng cách quay về tập trung vào chính mình. Với chồng, bạn đối xử tử tế và đúng mực; với bản thân, bạn rèn luyện ba điều:

1. Độc lập cảm xúc

Độc lập cảm xúc không phải là lạnh lùng hay vô cảm, mà là khả năng giữ cho mình sự ổn định nội tâm, không để cảm xúc bị điều khiển bởi hành động, lời nói hay thái độ thất thường của chồng. Khi hôn nhân đổ vỡ, cảm xúc của bạn thường dao động liên tục: lúc muốn giữ, lúc muốn buông; khi hy vọng, khi tuyệt vọng. Một người đang đau sẽ rất dễ đưa ra quyết định cảm tính.

Khi bạn bắt đầu rèn luyện độc lập cảm xúc, bạn sẽ học cách tách bớt bản thân khỏi những kích thích bên ngoài. Bạn nhìn – gọi tên – thừa nhận cảm xúc, thay vì để cảm xúc cuốn mình đi. Điều này giúp bạn không còn phản ứng quá mức, không còn bùng nổ, không còn níu kéo trong tuyệt vọng, cũng không đưa ra quyết định chỉ vì một phút đau lòng.

Độc lập cảm xúc giúp bạn quay về làm chủ chính mình. Bạn biết khi nào mình buồn, giận, sợ, sốc… và biết cách tự xoa dịu thay vì đổ lỗi cho ai đó. Và khi cảm xúc đã vững, bạn sẽ không còn bị “hôm nay muốn ly hôn – mai lại muốn ở lại” kéo lê từng ngày mệt mỏi.

Cách rèn luyện độc lập cảm xúc:

  • Viết nhật ký cảm xúc mỗi tối để nhận diện trạng thái thật.
  • Hít thở 3–5 phút mỗi khi cảm xúc dâng cao.
  • Tạo khoảng cách an toàn với chồng trong lúc bạn chưa ổn.
  • Tập kỹ năng tạm dừng trước khi phản ứng (pause 10 giây).
  • Tránh tranh cãi, chất vấn, ép buộc, kiểm soát.

2. Độc lập tài chính

Rất nhiều phụ nữ đau vì ngoại tình, nhưng thứ khiến họ thật sự tê liệt lại là nỗi sợ:
“Nếu mình rời đi, mình có sống nổi không?”

Đó là lý do độc lập tài chính quan trọng đến vậy. Nó giúp bạn có tiếng nói, có sự lựa chọn và có khả năng đứng vững kể cả khi hôn nhân không còn như mong muốn. Khi bạn không phụ thuộc vào tài chính của chồng, bạn không phải nín nhịn, không phải sống trong sợ hãi, không bị thao túng hoặc đánh đổi giá trị bản thân chỉ để giữ lại sự an toàn tạm bợ.

Một người phụ nữ độc lập tài chính không nhất thiết phải giàu, nhưng phải đủ vững để không bị hoàn cảnh chi phối. Bạn không lo “nếu ly hôn thì sống sao”, “nếu anh bỏ mình thì mình làm gì”, “mình có nuôi được con không”. Bạn mạnh lên từ chỗ tự chủ được nguồn thu nhập, tự lo được đời sống cơ bản của mình và con.

Khi kinh tế vững vàng, bạn sẽ cảm nhận rất rõ sự tự tôn quay trở lại. Bạn biết mình có thể sống tốt dù có chồng hay không. Và chính điều đó giúp bạn bước ra khỏi sự lệ thuộc, trở thành phiên bản mạnh mẽ hơn của chính mình.

Cách rèn luyện độc lập tài chính:

  • Tìm một công việc dù nhỏ nhưng ổn định.
  • Học kỹ năng mới để mở rộng cơ hội thu nhập.
  • Tiết kiệm 10–20% mỗi tháng.
  • Tự quản lý chi tiêu của bản thân và con.
  • Lập quỹ an toàn (3–6 tháng chi phí sinh hoạt).

3. Chủ động trong mọi quyết định thuộc về cuộc đời mình

Chủ động là khi bạn biết mình muốn gì, cần gì và xứng đáng với điều gì — và bạn dám tự mình đưa ra quyết định, thay vì trông chờ vào việc chồng thay đổi hay không thay đổi.

Rất nhiều phụ nữ sống trong thân phận “bị động”: chồng yêu thì vui, chồng lạnh nhạt thì buồn, chồng về thì hy vọng, chồng đi thì tuyệt vọng. Bạn không thể sống chỉ bằng phản ứng với người khác. Khi bạn chủ động, bạn bắt đầu quan sát:

  • Mình đang trở thành người phụ nữ như thế nào?
  • Mình có còn đúng với giá trị của mình không?
  • Mình muốn con lớn lên trong môi trường ra sao?
  • Và quan trọng nhất: mình muốn trở thành phiên bản nào của chính mình?

Sự chủ động giúp bạn thoát khỏi trạng thái “bị đẩy đi” và bước vào trạng thái “người nắm vận mệnh”. Bạn hiểu rất rõ: tiếp tục hay rời đi cũng là quyết định thuộc về bạn — không phải là thứ bạn phải cầu xin ai ban phát.

Khi bạn chủ động cuộc đời mình, bạn không còn đặt trọng tâm vào việc xem chồng có thay đổi hay không, mà vào việc bạn có đang sống đúng giá trị – nhân phẩm – phẩm giá của mình hay không.

Cách rèn luyện sự chủ động:

  • Lập kế hoạch 3–6–12 tháng cho bản thân.
  • Đặt ranh giới rõ ràng trong giao tiếp và hành vi.
  • Tập nói “không” với điều không phù hợp.
  • Tự đưa ra quyết định thay vì chờ người khác quyết hộ.
  • Thực hành câu hỏi: “Điều này có đúng với giá trị của mình không?”

Khi bạn nuôi dưỡng đủ ba năng lực: độc lập cảm xúc, độc lập tài chính và sự chủ động trong cuộc đời, bạn sẽ nhận thấy mình bình an hơn, sáng suốt hơn và không còn bị cảm xúc dẫn dắt như trước. Con cái lúc này cũng đã tự lập hơn, cuộc sống của bạn bớt chênh vênh. Đó là thời điểm bạn cần ngồi lại với chính mình để nhìn lại toàn bộ hành trình.

Hãy đánh giá lại cuộc hôn nhân của mình trước khi đưa ra những quyết định quan trọng

Nếu bạn đặt hạn 1 năm cho mình — ví dụ hôm nay là 19/11/2025 thì ngày đưa ra quyết định cuối cùng sẽ là 19/11/2026 — hãy đến đúng mốc thời gian ấy và tự hỏi: “Hôn nhân của mình đang ở đâu? Mình đã làm hết sức chưa? Anh ấy có thực sự thay đổi không?”.

Nếu bạn đã nỗ lực thay đổi, đã sống tử tế, đã làm hết phần của mình nhưng chồng vẫn tiếp tục “một chân đạp hai thuyền”, thì từ thời điểm đó, quyền quyết định không còn nằm ở anh ấy nữa. Quyền quyết định thuộc về bạn — người đã trưởng thành và mạnh mẽ hơn sau cả một năm nhìn lại.

Còn nếu bạn vẫn chưa rõ lòng mình, hãy cho bản thân thêm một giai đoạn nữa. Nhưng nhớ rằng, giai đoạn mới cũng phải có thời hạn rõ ràng, để bạn không bị cuốn trở lại vòng xoáy mong chờ – thất vọng – hy vọng – hụt hẫng như trước.

Khi bạn thực sự bắt đầu hành trình thay đổi, bạn sẽ thấy cuộc đời mang tới những dấu hiệu, những mốc gặp gỡ, những hoàn cảnh để bạn dần rõ hơn lựa chọn của mình. Và hãy nhớ: nếu bạn vẫn không thể rời đi, hãy nhìn vào giá trị anh ấy dành cho bạn để tiếp tục. Nếu hai người còn duyên, dù vùng vẫy thế nào, cũng khó mà rời nhau. Nhưng nếu đã hết duyên, bạn có cố gắng bao nhiêu rồi cũng sẽ đến lúc phải bước ra — nhẹ nhàng hoặc đau đớn, nhưng đó là điều tất yếu.

Bởi vậy, hãy giữ sự bình tĩnh. Có mốc thời gian rồi thì không việc gì phải vội. Chưa có mốc thời gian thì vội cũng chẳng đi tới đâu. Khi bạn đã làm hết sức một lần, bạn sẽ không bao giờ phải sống với hai chữ “biết thế” đầy day dứt.

Và cũng hãy nhớ rằng ly hôn chỉ là một tờ giấy. Điều quyết định chất lượng cuộc sống của bạn không phải là trạng thái hôn nhân, mà là tâm thế khi bạn bước qua nó. Nếu bạn chọn ly hôn, hãy tập “ly hôn trong tâm trí” trước: xem người đàn ông ấy như một người hàng xóm — giúp được thì tốt, không giúp được thì cũng không sao. Vì trên mọi chặng đường của cuộc đời, người ở bên bạn 24 giờ mỗi ngày chỉ có chính bạn mà thôi.

Khi bạn mạnh từ bên trong, mọi biến cố bên ngoài đều không còn sức quật ngã bạn nữa.

Và nếu cuối cùng chồng bạn vẫn lựa chọn người khác, hãy hiểu rằng đó là quyết định của anh ta, không phải thất bại của bạn. Hôn nhân có thể không trọn vẹn, nhưng ly hôn phải được thực hiện trong trí tuệ và hòa bình — vì chúng ta còn những đứa con. Chúng xứng đáng được lớn lên trong một môi trường bình an, kể cả khi cha mẹ không còn sống cùng nhau.

Nếu sau khi đọc bài viết này mà bạn vẫn thấy mình mông lung, vẫn chưa xác định được mong muốn thật sự trong hôn nhân và cần một người có tầm nhìn, có kinh nghiệm sâu trong lĩnh vực hôn nhân – gia đình giúp bạn định hình lại hướng đi, thì đừng ngần ngại.

Bạn hoàn toàn có thể đăng ký để Chuyên gia tâm lý đồng hành cùng bạn, lắng nghe bạn và giúp bạn sáng tỏ con đường phù hợp nhất cho chính mình.

👉 Đăng ký tư vấn TẠI ĐÂY

Hãy cho mình cơ hội được nhìn rõ lòng mình hơn, trước khi đưa ra bất kỳ quyết định nào cho cuộc đời. Bạn xứng đáng có một người dẫn đường đủ tâm – đủ tầm trong giai đoạn khó khăn này.

Bài viết cùng chủ đề

Bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *