Tôi từng tin chồng. Tin đến mức chưa bao giờ nghĩ rằng người đàn ông ấy lại có thể phản bội. Nhưng rồi, vào một đêm, linh cảm mách bảo khiến tôi cầm điện thoại của anh khi anh đã ngủ say. Và đúng như dự cảm… một tin nhắn hiện lên như cú tát vào lòng tin tôi từng giữ: “Nhớ anh quá, mai mình gặp nhé.”
Lúc đó, tôi không khóc. Cơ thể lạnh toát, tim đập loạn, đầu ong ong như muốn nổ tung. Tôi chỉ ngồi thẫn thờ, nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại mà không thể tin nổi. Người từng đầu ấp tay gối, từng đồng hành qua bao thăng trầm, giờ đây lại thủ thỉ những lời ngọt ngào với một người phụ nữ khác.
Mọi thứ sau đó diễn ra như trong một cơn ác mộng. Tôi gào lên, chất vấn, không kiểm soát được cảm xúc. Tôi tát chồng, bất chấp con tôi đang hoảng sợ khóc thét. Tôi khóc, tôi trách móc, tôi kể lể về những hy sinh âm thầm của mình trong suốt quãng thời gian qua. Và như nhiều người đàn ông khác, anh xin lỗi, anh hứa, anh thề. Nhưng trái tim tôi thì không còn lành lặn nữa. Từ ngày đó, tôi sống trong lo lắng, ám ảnh, mất ngủ – mỗi lần điện thoại anh reo lên là một lần tim tôi thắt lại.
Tôi không biết nên tiếp tục hay dừng lại. Chỉ biết rằng mình đã quá mệt mỏi.
Rồi may mắn thay, trong một lần lướt điện thoại, tôi tình cờ đọc được bài viết “Xử lý ngoại tình – Bạn chờ đến bao giờ” trên website cô Tuệ An. Những dòng chữ ấy như nói hộ lòng tôi – những nỗi đau tôi chẳng biết giãi bày cùng ai. Không chần chừ, tôi để lại một dòng tin nhắn: “Chồng tôi đang ngoại tình và tôi muốn được đồng hành vượt qua khủng hoảng này.”
Ngay sau đó, tôi được trợ lý Minh Thùy kết nối. Không một chút ngập ngừng, tôi quyết định tham gia lộ trình đồng hành – với hy vọng đây sẽ là cơ hội giúp tôi chữa lành nỗi đau, và quan trọng hơn, tìm lại chính mình.
Và Hành trình chuyển hóa tìm về bình an tâm hồn bắt đầu từ đó.
Tôi muốn gửi lời cảm ơn sâu sắc đến Thu Ba – người đồng hành với tôi trong những ngày u tối nhất của cuộc đời. Em là nguồn năng lượng tích cực tiếp thêm sức mạnh cho tôi mỗi khi tôi muốn gục ngã.
Ngày đầu gặp em, tôi đã khóc mà không thể nói ra hết nỗi lòng mình. Tôi mất ngủ kéo dài, ăn không ngon, chìm trong suy nghĩ tiêu cực. Tôi từng gần như rơi vào trầm cảm. Và giờ đây, sau hơn 3 tháng đồng hành cùng em- một người Chuyên Gia có tâm, tôi đã là 1 phiên bản tốt hơn. Và tôi vẫn tiếp tục hành trình chuyển hóa của mình với mục tiêu rõ ràng: “Đạt tới hạnh phúc, bình an để độc lập, tự do, hạnh phúc” và con cái là động lực lớn nhất để tôi phải chuyển hóa bản thân
Tôi có thể ngủ được, ngủ ngon hơn, sức khỏe tốt hơn, năng lượng hơn, đã tăng cân sau khoảng thời gian sụt cân do tinh thần suy sụp. Tôi nhận ra rằng sức khỏe là của chính mình thì phải chính mình cải thiện nó, không kỳ vọng, không mong cầu ai khác lo lắng cho mình. Thời gian trước, vì lỗi sai của chồng, tôi cứ tự hành hạ bản thân mình, giờ mới thấy đó là một hành động thật ngu ngốc. Họ hạnh phúc với người thứ 3, còn mình tự dằn vặt rồi tự đưa mình vào những cơn cảm xúc tiêu cực
Tôi đã từng muốn bỏ cuộc…
Còn về cảm xúc, nó khó khăn hơn. Trong suốt hành trình chuyển hóa, có biết bao lần tôi muốn buông bỏ, biết bao lần phải khóc. Nhưng tôi có Thu Ba- tôi có em đồng hành trong lúc cảm xúc bất ổn, tôi lại càng có thêm động lực để tiếp tục phấn đấu. Đôi khi mệt mỏi quá thì dừng lại, khóc một mình. Rồi lại đứng lên tiếp tục hành trình, tự nhủ lòng ráng thêm một chút nữa, sắp chạm đến bình an rồi, ráng thêm 1 bước nữa thôi… Rồi chị đặt cho chị những câu hỏi mục tiêu của mình là gì ? Mình sống vì ai ?. Cố gắng lên vì các con, vì sự bình an của bản thân mình.
Tôi bắt đầu quay về chính mình. Không còn kiểm soát, soi xét từng lời nói, hành động của anh nữa. Tâm tôi an yên hơn, không phải suy nghĩ, suy diễn lung tung nữa. Tôi học cách sống đơn giản, sống trọn vẹn với giây phút hiện tại.
Tôi giảm kỳ vọng, học cách chấp nhận những điều không như ý. Tôi kết nối, giao tiếp nhiều hơn với các mối quan hệ xung quanh để bớt tập trung vào anh.. Tôi học cách nhận diện cảm xúc của chính mình để mỗi khi buồn, giận, tiêu cực kéo tới, tôi có thể kiểm soát được lời nói và hành động, không làm tổn thương thêm anh và cả chính tôi.
Tôi biết, mình vẫn chưa thể hoàn toàn tin tưởng trở lại. Trong tôi vẫn còn những định kiến, vẫn có sự đề phòng. Nhưng tôi đang tạm gác nó lại, để tập trung vào hành trình xây dựng nội lực.
Cảm ơn em – Thu Ba. Yêu thương em thật nhiều.
Vì đã đồng hành, vì đã kiên nhẫn, vì đã tiếp sức cho một người phụ nữ đang lạc lối như tôi tìm lại con đường của chính mình.
Bạn có đang mắc kẹt trong một cuộc hôn nhân đầy tổn thương?
Chồng ngoại tình, bạn đau đớn, dằn vặt, không biết phải làm sao:
- Cố gắng níu kéo một người đã không còn trân trọng mình?
- Tiếp tục tha thứ để rồi lại bị phản bội hết lần này đến lần khác?
- Hy vọng họ sẽ thay đổi, nhưng đổi lại chỉ là những lời hứa sáo rỗng?
Hãy để Tuệ An và đội ngũ Chuyên Gia Happy Academy giúp bạn tìm ra hướng đi rõ ràng thông qua Lộ trình Coach 1:1 cùng Chuyên Gia. Link đăng ký nhận tư vấn: Tại đây
✅ Hiểu rõ bản chất vấn đề – liệu họ thực sự có thể thay đổi hay chỉ đang lợi dụng sự bao dung của bạn?
✅ Học cách kiểm soát cảm xúc – để bạn không còn bị cuốn vào vòng xoáy tổn thương.
✅ Có phương pháp hàn gắn đúng đắn – nếu họ xứng đáng, bạn sẽ biết cách gìn giữ hôn nhân mà không đánh mất chính mình.
✅ Biết khi nào nên buông bỏ – nếu bạn đã cố gắng đủ nhiều nhưng điều duy nhất đổi lại là nước mắt và tổn thương.
Đừng tự giam mình trong những cảm xúc tiêu cực nữa. Bạn xứng đáng được sống bình yên, nhẹ lòng và hạnh phúc – chứ không phải mãi lặp lại những chuỗi ngày đau khổ, dằn vặt vì những điều người khác gây ra
Bình luận
Mình đọc bài này mà nước mắt chảy ròng ròng. Sao cảm giác bị chồng phản bội nó đau đến thế? Mình cũng từng tin chồng tuyệt đối, nào ngờ một ngày phát hiện ra mọi thứ chỉ là ảo giác của mình. Mình còn nhớ như in cái khoảnh khắc cầm điện thoại, tim như ngừng đập. Đàn ông, tại sao lại có thể làm như vậy với người đã từng cùng mình đi qua đủ thứ sóng gió?
Ôi chị ơi, em cũng từng trải qua y chang. Cứ nghĩ mình là người phụ nữ may mắn, ai dè… Mỗi lần nghĩ tới lại vừa thương vừa giận bản thân, giá như mình mạnh mẽ hơn, bớt hy sinh cho chồng con thì có khi đã không đau đến vậy.
Em còn không đủ dũng khí lục điện thoại chồng. Lúc nào cũng tự an ủi mình là anh ấy sẽ không như thế đâu. Đến lúc bị phát hiện, vừa sốc vừa tức, tát cho chồng một cái mà lòng còn đau hơn.
Mình từng chìm trong cảm giác giận dữ, hận thù. Có lúc còn nghĩ chỉ cần làm cho anh ấy đau thì mình mới bớt đau. Nhưng rồi làm đủ cách cũng chẳng giải quyết được gì. Chỉ tổ con cái là khổ. Sau nhiều đêm khóc cạn nước mắt, mình quyết định không kiểm soát, không tra hỏi nữa, quay về lo cho bản thân.
Điều đầu tiên mình làm là… tắt luôn mọi thông báo mạng xã hội, tự thưởng cho mình một chuyến du lịch. Không ngờ, chỉ một thời gian ngắn, mình đã ngủ lại được, không còn bị ám ảnh như trước. Bình an hóa ra không phải do chồng mang lại, mà do mình tự cho phép bản thân được bình yên.
Chị ơi, đọc đoạn chị nói “bình an không phải do chồng mang lại” mà em thấy tỉnh ra thật. Có lẽ mình cũng nên cho bản thân một chuyến đi đâu đó, hoặc đơn giản là nghỉ ngơi cho lại sức
Công nhận chị ạ. Lúc đầu em cũng chỉ biết khóc lóc, vật vã, kể lể đủ điều. Nhưng càng kể càng đau. Đến lúc mệt rồi, chẳng muốn khóc nữa, em mới nhận ra mình sống vì con, vì mình, chứ không phải vì người đã phản bội mình.
Nói thật, em chỉ muốn chửi cho chồng một trận. Đàn ông gì mà sống tệ đến thế? Có vợ có con rồi vẫn ham vui bên ngoài. Em từng nghĩ đến chuyện trả thù, nhưng rồi nhìn lại thấy tội nhất là con mình. Chứ em mà không có con, em đá bay cái loại đàn ông bạc bẽo ấy lâu rồi!
Đúng quá chị ơi, em từng nổi điên, đập điện thoại của chồng luôn. Nhưng rồi lại phải ngồi nhặt từng mảnh, chẳng thay đổi được gì ngoài việc mình mệt hơn.
Chuẩn luôn, đàn ông ngoại tình xong toàn xin lỗi, hứa hẹn rồi lại đâu vào đấy. Đúng là chỉ biết nghĩ cho bản thân mình thôi. Đàn bà mà phản bội thử xem, họ có để yên không!
Có những đêm nằm bên cạnh chồng mà nước mắt cứ chảy, không dám khóc to vì sợ con tỉnh giấc. Mình không biết nên tiếp tục hay dừng lại nữa, chỉ thấy bản thân mỗi ngày một lụi tàn đi. Ai có cách nào giúp mình lấy lại động lực sống không?
Em có thử viết nhật ký chưa? Em viết ra hết những điều mình nghĩ, mình cảm, rồi tự đặt câu hỏi “Mình sống vì ai?” Nhiều lúc chỉ cần viết thôi cũng thấy nhẹ lòng hơn nhiều.
Em hiểu cảm giác của chị. Nhiều khi chỉ muốn buông xuôi, nhưng nghĩ tới con lại không đành. Em cũng đang cố gắng từng chút một, tập trung vào công việc và bạn bè để bớt nghĩ tới chuyện cũ.
Mình thì lại nghĩ không phải tất cả đàn ông đều tệ. Có thể vì mình hiền quá, chồng được đà lấn tới. Nếu được làm lại, mình sẽ kiên quyết hơn ngay từ đầu, chứ không phải nhẫn nhịn mãi rồi chịu tổn thương.
Chị nói cũng đúng, nhưng nhiều khi do hoàn cảnh, mình bị cuốn vào guồng quay gia đình con cái mà không còn nghĩ gì cho bản thân nữa. Đàn ông thấy vợ không còn như xưa nên sinh tật thôi.
Chị ơi, đọc chia sẻ của chị mà em như thấy hình bóng chính mình. Hóa ra không chỉ mình em rơi vào khủng hoảng như vậy. Em cũng đang tập thiền, đọc sách, dần dần thấy bình an hơn chút. Ai đang ở giữa sóng gió, đừng tự trách mình yếu đuối, vì ai cũng từng đi qua những ngày như thế thôi.
Em cũng đang học cách giảm kỳ vọng vào chồng, học cách yêu bản thân và dành thời gian cho mình nhiều hơn. Không biết bao lâu nữa mới hết đau, nhưng ít nhất em biết mình đang đi đúng hướng.
Nhiều lúc muốn hét vào mặt chồng: “Anh có biết em đau đến thế nào không?” Nhưng rồi lại nghĩ, nói ra để làm gì, chỉ làm mình yếu đuối hơn. Thôi thì từ giờ cứ sống cho mình, bình an là đủ.
Đọc xong cảm giác như mình vừa nhìn thấy quá khứ của chính mình. Cái cảm giác mất ngủ, ăn không nổi, gầy rộc đi mà chẳng ai hiểu vì sao… Nhưng đúng là chỉ khi mình dám đối diện, dám thay đổi, mới thật sự tìm lại được bình an trong lòng.
Cho em hỏi, lộ trình coach 1:1 là như thế nào vậy mọi người? Có ai đã trải nghiệm chưa, chia sẻ cho em với!
Mình từng tham gia lộ trình này rồi bạn ơi. Thực ra cũng không phải là lớp học đông người đâu, mà sẽ có chuyên gia đồng hành riêng với mình từng bước. Lúc đầu mình cũng lo lắng lắm, sợ bị “bán hàng” hoặc lý thuyết suông, nhưng thực tế thì mỗi buổi đều tập trung vào cảm xúc và vấn đề mình đang gặp phải. Có những hôm chỉ ngồi khóc, nhưng may là chị coach rất kiên nhẫn, nhẹ nhàng hướng dẫn mình cách tự vượt qua từng chút một.
Giờ thì mình cảm thấy ổn hơn rất nhiều, ít ra là ngủ ngon hơn và không còn kiểm soát điện thoại chồng như trước nữa. Nếu bạn đang thật sự bế tắc thì mình nghĩ nên thử, không nhất thiết phải quyết định gì vội vàng đâu.
Mình chưa từng trải nghiệm nhưng thấy nhiều chị em review lại là rất khác so với tư vấn bình thường. Có người đồng hành, theo sát tâm lý từng giai đoạn chứ không để mặc mình tự xoay xở. Ai từng trải qua rồi thì vào chia sẻ thêm nhé, mình cũng đang phân vân giống bạn!
Mình đã từng trải qua lộ trình coach 1:1 này ở đây. Ban đầu tưởng chỉ là nói chuyện cho đỡ buồn thôi, ai ngờ qua từng buổi mới thấy bản thân thay đổi thật sự. Quan trọng là phải chịu mở lòng, chịu lắng nghe lời khuyên và thực hành từng chút một. Mình thấy thích nhất là họ không ép buộc điều gì, chỉ nhẹ nhàng dẫn dắt mình tự tìm ra câu trả lời thôi, đồng hành cùng mình trong lúc tâm lý bất ổn nhất. Mình còn được tham gia khóa học hàm dưỡng cùng cô Tuệ An ở vùng núi, khoảng thời gian đó là khoảng thời gian mình cảm thấy bình an nhất
Đàn ông không phải tự nhiên đi ngoại tình, người vợ có vấn đề gì họ mới tìm kiếm ra ngoài bạn ạ. Tôi nghĩ ngoại tình thì cả vợ và chồng đều có lỗi sai, chỉ là chồng có lỗi sai nhiều hơn mà thôi