Khi chồng không còn là rào cản khiến tôi chọn sống tích cực hơn mỗi ngày

Khi đến với khóa học 28 ngày chữa lành nỗi đau, tôi là con người chất chứa nhiều vết thương, và mang một cái nhìn bi quan, tiêu cực với mọi điều xảy ra trong cuộc sống. Thậm chí tôi từng nghĩ rằng: “Ôi dào, nỗi đau này sẽ theo mình đi mãi, có thể là năm con tôi 18 tuổi, có thể là là lúc tôi về hưu, hoặc lúc tôi gần đất xa trời, trong mình sẽ ko bao giờ xóa nhòa đc niềm đau này, có học nữa thì lòng mình vẫn thù, vẫn ghim , vẫn chìm trong biển khổ này mà thôi.” Tôi đã định ko tham gia lớp học , vì nghĩ với 1 người có cái tôi cao, khó chấp nhận, khó thay đổi , khăng khăng với những suy nghĩ của riêng mình thì chắc chả có tác dụng gì đâu. Nhưng nhân duyên đã đưa tôi đến lớp học, nhưng với xuất phát điểm không giống với mọi ng là mong muốn được chữa lành. Tôi bắt đầu bài học đầu tiên với một tâm trạng, là nghe, và làm cho xong, vì tính tôi khi đã tham gia lớp học nào, hay là một việc gì, tôi cũng sẽ tham gia đến cùng, dù cho tôi chẳng ưa, hoặc có vẻ ko thích lắm. Nhất là đối với lớp học quay về thế giới bên trong bản thân thế này, đọc Bản tuyên bố, hay hiện hữu trong những giờ chữa bài tập zoom, hay nói lên cảm xúc của mình như là viết nhật ký cho cả thiên hạ cười vào mình… tôi đã nghĩ thật là buồn cười và tự ti, mặc dù vậy 1 cách miễn cưỡng, tôi vẫn làm. ^^

Tôi là 1 trong những người đc coach đầu tiên trong teeam GIAI Ý. Có lẽ số phận cũng đưa đẩy, tôi cho rằng ko phải là vì mình tích cực hoạt động, hay làm bài tập đầy đủ nên mới nằm trong số những ng đầu tiên cần phải được chia sẻ, định hướng, mà thực ra đó là vũ trụ đã nói với tôi rằng, tôi là một ng có vấn đề nhất, có thái độ “ko hợp tác” nhất, nên cần phải đc uốn nắn ngay từ đầu, nếu ko thì tôi sẽ có học mà chẳng có ngấm đc, hay chuyển hóa đc điều gì. Cho đến khi coach xong, thì tôi mới bắt đầu có sự thay đổi trong tư duy và thực tâm tập trung vào từng bài học.

Tôi đã như chìm mớ bòng bong trong các mqh với chồng, với nhân tình của chồng, với mẹ, với cả các con …mà tôi ko nhận ra tất cả đám rối loạn ấy đều bắt nguồn từ mình, chứ ko phải là ai khác. Tôi thậm chí đã mất đến 5-6 năm nay chỉ để chìm gần xuống đáy , loay hoay, tự trách mình, tự trách người, tự hứng lên thì ngoi lên thở, rồi lại ngụp xuống với những suy nghĩ làm tôi gần như chìm nghỉm. Tôi nhận ra mình đã sai, sai ngay từ đầu, và mọi chuyện tệ đến mức này lỗi do mình rất nhiều. Trước đây tôi sẽ lại chìm tiếp xuống tự trách bản thân, rồi lại chìm lại nghĩ, nhưng trong thời gian học này, tôi ko còn có ý nghĩ trách mình thậm tệ nữa, tôi bảo mình rằng mình sẽ lại quay về cái vòng luân hồi như cũ, cho đến khi mình học được bài học từ cú ngã mà nó đã xước, đã thành sẹo trên da, chứ ko còn là vết thương đang đóng vảy rồi liền da,chỉ gây ngứa ngáy nữa. Tôi học cách tha thứ cho mình, học cách chấp nhận mình ko hề ổn, học cách yêu thương mình, và quan trọng nhất đó là LÒNG BIẾT ƠN- thứ vốn giản dị, dễ tìm, dễ cảm nhận, nhưng chưa bao giờ đc nói ra. Có lẽ điều đó chính là thứ an ủi tôi nhiều nhất trong 28 ngày qua, để tôi vứt cái tôi đi, kết nối lại với bạn đời, ko mang theo thành kiến, ko mang theo sân hận, trách móc, rỉa riếc…Tôi lại nghĩ đến lời khuyên trong buổi coah với chị TUỆ LÂm, bạn đời của tôi hoàn toàn cảm nhận được sự chân thành trong câu nói của tôi hay ko. Khi tôi mang theo sự ko chân thành, dường như họ cũng cảm nhận đc dù với cùng 1 câu nói.

Tôi chưa đc coi là ng thành công chuyển hóa, làm xoay chuyển đc toàn bộ một cuộc hôn nhân,làm ng bạn đời của tôi thay đổi và trở về hạnh phúc bên gia đình… Nhưng giờ tôi đã chấp nhận, hành trình của mình có thể sẽ dài hơn, sẽ khó khăn hơn, nhưng như các coach đã nói dù là 1% cũng là điều tích cực rồi. Tôi ko biết từ bao giờ, tôi đã có niềm tin, có sự suy nghĩ tích cực, có nhưng sự kìm nén và quay về với mình mỗi khi mình lại sa chân vào điều gì đó tiêu cực.

Cảm ơn các coach của tôi, và các anh /chị /em cùng nhóm với tôi, đã truyền động lực cho tôi 1 cách ầm thầm, kiên trì, và có hiệu quả vô hình nhưng lớn với tôi. Chúc mọi ng sẽ tiếp tục tinh tấn rèn luyện tiếp và luôn vững chãi trong cuộc đời này.

Bài viết cùng chủ đề

Bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *