Hôn nhân không phải 1 người cố xây- một người cố đập

Trên đời này, không gì có thể giấu được mãi mãi. Muốn người khác không biết trừ khi mình không làm. Một người đầu ấp tay gối, chỉ cần một thay đổi nhỏ cũng có thể nhận ra, chứ đừng nói là “ngoại tình”

Tôi và chồng kết hôn 16 năm, trong mắt mọi người, gia đình nội ngoại hai bên, cuộc hôn nhân giữa tôi và chồng là một cuộc hôn nhân đáng mơ ước. Chồng tôi cưng chiều vợ con hết mực. Tôi cũng yêu và tin chồng và con một cách tuyệt đối, vợ chồng chúng tôi luôn đồng hành cùng nhau, chia sẻ với nhau mọi điều.

Tôi chìm trong hạnh phúc viên mãn cho đến năm thứ 16 của cuộc hôn nhân, tôi bắt đầu nhận ra những thay đổi. Anh thường xuyên tăng ca, về trễ, trên người thường thoang thoảng mùi nước hoa phụ nữ. Linh tính mách bảo, có điều gì đó đang xảy ra. Tôi lén lúc anh ngủ, kiểm tra điện thoại, mật khẩu không đổi, zalo, messenger không có gì bất thường, không có tin nhắn lạ, mọi thứ đều chỉ liên quan đến công việc. Nhưng tôi vẫn bất an, tôi im lặng, quan sát anh nhiều hơn, nhưng ngoại trừ việc thường về muộn, tăng ca, thi thoảng có mùi nước hoa cũ trên người thì quả thật, anh không có gì bất thường, vẫn yêu thương vợ con, dành thời gian cho gia đình. Lúc đó tôi đã nghĩ có lẽ anh bận việc thật, anh tăng ca thật và mùi nước hoa nữ là của đối tác nữ vô tình vương lại. Đáng lẽ tôi không nên nghi ngờ anh.

Nhưng vào chính lúc tôi buông lỏng cảnh giác, thì tình cờ tôi nhận được bức ảnh anh ôm eo một cô gái từ khách sạn đi ra, bị bạn tôi chụp lại. Thì ra lâu nay anh lừa dối tôi, không có tăng ca, không có đối tác nào cả, chỉ có người thứ 3.

Tôi bủn rủn tay chân, tôi không muốn tin, tôi không tin chồng đã ngoại tình. Tôi thần người, điện thoại rơi âm thanh chói tai làm tôi giật tỉnh, tôi cười như điên như dại, vừa cười vừa khóc, khóc cho những tủi nhục, tiếc bao nhiêu năm đồng hành cùng nhau, cười vì mình như một trò hề để anh lừa dối, phản bội. Tôi gửi ảnh cho bố mẹ hai bên, gửi cho anh.

Sự thật phơi bày, trước mặt bố mẹ hai bên, chồng thú nhận và xin tôi tha thứ. Tôi đau đớn đến tê dại, tôi dẫn con về nhà ngoại. Anh vẫn xin lỗi, đến tận nhà anh vừa quỳ vừa khóc xin tôi cho một cơ hội, thề sống thề chết sẽ chí thú với gia đình. Bố mẹ hai bên, bạn bè, anh chị em biết chuyện ai cũng khuyên nên vì con mà nghĩ, thương con và cũng thương lấy chính mình. Nhìn con khóc nức nở “Bi nhớ bố, Bi nhớ nội” tôi lại mềm lòng. Tôi thương con, không nỡ để con phải chịu tổn thương, tôi cũng thương anh tình nghĩa vợ chồng 16 năm đâu dễ để chấm dứt. Nhưng nỗi đau này quá lớn, không phải chuyện ngày 1 ngày 2 có thể quên.

Tôi cần thời gian để vượt qua cú sốc này. Tôi rất thương anh, nhưng chuyện anh đã làm khiến tôi tổn thương. Có những lúc tôi thất thần nghĩ về chuyện anh ngoại tình, có những đêm giật mình tỉnh dậy vì trong mơ hình ảnh anh ôm eo cô gái kia lại xuất hiện, họ cười đùa, yêu thương nhau làm tôi đau nhói. Khoảng thời gian đó, với tôi chẳng khác nào địa ngục. Tôi kiệt quệ cả thể xác lẫn tinh thần.

Tôi làm mọi cách để quên đi nỗi đau, tôi đi du lịch, tôi mua sắm, tôi lao vào công việc khiến bản thân trở nên bận rộn. Ngày thì bình thường, nhưng đêm về lại khóc. Tôi như trượt dài, chìm trong nỗi đau. Dù làm gì cũng không thể khiến tôi ổn hơn, cho đến khi bạn tôi khuyên “Nếu mày không thể tự vượt qua, thì tìm chuyên gia đi.Tìm một chuyên gia tâm lý để được hỗ trợ. Dù sao họ cũng là những người có chuyên môn”. Tôi bắt đầu tìm kiếm thông tin ở khắp mọi nơi, tình cờ tôi xem được video của Tuệ An chia sẻ cách vượt qua nỗi đau bạn đời phản bội, giọng của cô thật nhẹ nhàng, những chia sẻ của cô thật gần gũi, giống như những gì tôi đã trải qua, giống như cảm xúc của tôi hiện tại. Tìm đọc thêm những bài viết, những video khác do cô chia sẻ, tôi cảm thấy được thấu hiểu, như nhìn thấy hình ảnh của mình trong những câu chuyện ấy. Và rồi, tôi quyết định nhắn tin cho cô và mong nhận được sự hỗ trợ.

Khi được bạn tư vấn viên liên hệ, tôi đã đồng ý ngay lập tức. Nhìn mình trong gương, tiều tụy xơ xác, mái tóc khô xơ,óa học làn da vàng vọt, đột mắt thâm quầng thiếu sức sống. Tự thấy bản thân thật thảm hại. Tôi không muốn mình mãi như vậy, không muốn đánh mất chính mình, mãi chìm trong đau khổ.

Không để sự chần chừ do dự trì hoãn hạnh phúc của mình. Tôi đã quyết định tham gia lộ trình. Sau khi tham gia, tôi thấy đây thật sự là khoản đầu tư xứng đáng. Tôi thực sự cảm thấy như mình đã được “sống lại” một lần nữa. Chị chuyên gia nhẹ nhàng nhưng cũng rất nghiêm khắc, thấu hiểu cho những cảm xúc, sự tổn thương của tôi hiện tại và giải thích, phân tích cho tôi rất nhiều điều. Trước khi gặp chuyên gia, cảm xúc của tôi là căm tức, phẫn uất vì bị phản bội, tôi ghét anh, hận anh. Nhưng sau khi gặp chuyên gia, tôi đã hiểu vì sao mình lại cảm thấy như vậy. Phẫn uất là vì tôi quá mong cầu, kỳ vọng vào anh. Tôi đặt anh là trung tâm cuộc sống của mình nhưng lại quên mất bản thân cũng cần được yêu thương. Chính vì thế nên khi bị phản bội, cảm xúc của tôi không chỉ là hận vì anh phản bội mà còn phẫn uất vì niềm tin bị lừa dối, tình yêu thương sự hy sinh bị coi rẻ. Tôi nhận ra, từ khi phát hiện anh ngoại tình, mọi cảm xúc của tôi đều hướng về anh, tôi chứ cho mình là nạn nhân còn anh là kẻ gây ra tất cả. Tôi căm ghét, đổ lỗi và trách móc anh nhưng không nhìn lại chính mình, không tìm hiểu nguyên nhân tại sao. Nên không nhận ra vì cái tôi cao, nên đôi khi tôi không ghi nhận, không biết ơn chồng. Tôi nghĩ mọi thứ anh làm cho tôi và gia đình là điều đương nhiên; dường như anh đã làm cho tôi rất nhiều, luôn nhường nhịn và yêu thương tôi, còn tôi thì chỉ quen nhận sự nuông chiều mà không để ý để anh cũng cần được quan tâm, cần được thấu hiểu. Thế nên, chúng tôi ngày càng xa cách.

Sau gần 2 tháng đồng hành cùng chuyên gia, tôi nhận thấy bản thân có những sự thay đổi. Dù chưa thể buông hoàn toàn sự ảm ảnh từ sự việc ấy, nhưng tôi đã nhìn nhận mọi chuyện nhẹ nhàng hơn, nhận ra nhiều điều hơn và không còn gay gắt với anh như trước. Dù chưa dọn về nhà, nhưng mối quan hệ giữa tôi và chồng đã cải thiện rất nhiều. Và thật sự, lúc này tôi đã cảm thấy rất nhẹ nhàng, thông suốt
———-
Thật ra, không phải ai cũng đủ mạnh mẽ và lý trí để vượt qua nỗi đau phản bội. Lựa chọn hàn gắn hay ly hôn là quyền lựa chọn của mỗi người. Nhưng phân vân, đồng nghĩa với việc bạn đang tự ngâm mình vào đau khổ và sẽ đến lúc mọi chuyện không thể giải quyết, không thể thay đổi và bạn sẽ mãi chìm trong đau khổ.

Nếu bản thân không thể tự đưa ra sự lựa chọn, không thể tự làm chủ cảm xúc. Muốn buông bỏ nhưng không đủ can đảm; muốn hàn gắn nhưng không biết nên hành động như thế nào. Hãy để Tuệ An và đội ngũ chuyên gia đồng hành cùng bạn thông qua lộ trình coaching 1:1.

📌Đăng ký đồng hành cùng chuyên gia tại đây bạn nhé: Link đăng ký

Bài viết có thể bạn quan tâm

Bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *



Bài viết liên quan