Hình như tôi chưa từng yêu mình, thương mình nhưng lại luôn thương người khác…

Tôi đã nhận ra rằng, tôi chưa từng yêu mình, chưa bao giờ biết thương mình, luôn đặt hạnh phúc của mình cho người khác quyết định. Tôi nhận ra rằng, cuộc sống này mình nên biết chấp nhận để bớt sân, bớt kiếm tìm sự công bằng, để bản thân có thể mạnh mẽ đón nhận những bài học cuộc đời mà vũ trụ mang tới….

Tôi xin cảm ơn Coach Thiên Tâm và Coach Tuệ Hằng và đội ngũ Tuệ An đã đồng hành cùng cả lớp, và cũng cảm ơn tất cả anh chị em trong lớp học đã có những câu chuyện chia sẻ cuộc sống của bản thân. Trong mỗi câu chuyện của mọi người, tôi đều thấy có phần của bản thân trong đó. Tôi cũng học hỏi và biết được nhiều thứ trong cuộc sống này nó không như mình nghĩ trước kia. Tôi hiểu rằng nỗi đau không chỉ đến từ những mâu thuẫn của hạnh phúc gia đình, mà nó đến từ rất nhiều khía cạnh của cuộc sống. Cả khổ đau, cả hạnh phúc, cả sự sung túc.

Tôi quen chồng tôi năm tôi 17 tuổi, ngày đó chúng tôi có học chung lớp với nhau. Ban đầu thì cũng chỉ là bạn bè, anh gặp tôi mới có chưa đầy 1 tuần anh đã bảo anh yêu tôi. Ngày đó tôi ngây thơ lắm , ngây thơ hơn các bạn cùng chăng lứa, tôi chưa từng yêu ai, tôi luôn tự ti vì bản thân mình vì tôi béo. Tôi nghĩ là sẽ chẳng ai yêu tôi đâu, béo như này ai yêu.

Mới quen thì a có kể là anh và người yêu cũ mới chia tay, người yêu của anh bỏ anh đi với người khác, a rất yêu thương…( kể về bản thân rất là thương). Chính vì thế tôi cũng thấy thương và đồng ý đi chơi cùng. Rồi tần suất đi chơi tăng dần, anh hay dẫn tối đi vào chỗ kín, hoặc dẫn đến nhà anh vào phòng riêng của a. Và chuyện gì đến đã đến, tôi mới quen a mới đc 1 tháng mà đã xẩy ra chuyện đó, khiến tôi hốt hoảng và lo sợ. Đó là lí do tôi cứ đeo bám đến cái tình cảm này và rồi tôi lấy anh.

Yêu nhau được 2 tháng, thì có 1 chị tôi hay gặp ở nhà anh mỗi lần tôi qua chơi. Mẹ anh bảo chị ấy là bạn anh, hay đến đây chơi với mẹ anh. Một hôm anh đèo tôi đi gặp chị ý, chị ấy đã chửi và chỉ thẳng vào mặt anh là a ngủ với chị ấy có bầu và bỏ rơi chị. Tôi thực sự sốc, và từ đó lòng tin ko còn. Tình cảm thì tôi thấy anh ko yêu tôi, chỉ là tôi cứ cố với mối quan hệ này vì tôi đã trót có quan hệ với anh. Yêu nhau 6 năm, anh cắm sừng tôi ít nhất 2 lần. Thực sự tôi ko hiểu chính mình nữa.

Anh là người sống ích kỷ, lười nhác, ham ăn, ít nói, vô tâm, không ham kiếm tiền vì lười, ngoại hình cũng ko đẹp. Nhiều người cũng nói là kiếp trước tôi nợ anh nên mới như thế. Tôi là người chịu khó, dễ tính, ham làm, ham kiếm tiền, nói nhiều. Tôi làm kinh tế chính trong gia đình. Còn anh thì lúc đi làm, lúc ở nhà, trung bình 1 tháng anh đi mấy ngày, những ngày còn lại anh chỉ ngủ, ăn và chẳng quan tâm vợ con ra sao.

Sau 6 năm yêu, tôi và anh cưới nhau. Tôi sinh bé đầu sau hơn 1 năm cưới nhau, và khi bé được 1 tuổi thì tôi lại nhỡ bé thứ 2. Và biến cố đến khi tôi mang bầu đưa t2 được 3 tháng. Anh lại ngoại tình, bỏ mặc tôi mặc kệ con, tôi đau khổ tột cùng, tôi cảm giác ko vượt qua được bởi anh quá vô tâm, quá ích kỷ, quá sống vì bản thân. Tôi bầu to gần đến tháng đẻ mà anh còn đấm còn đánh tôi vì ng thứ 3. Khi đau khổ quá rồi tôi chấp nhận, và yên lặng, sống cuộc sống của mình và 2 con cho đến ngày con thứ 2 của tôi được tròn 1 tuổi. Tôi đã thay đổi bản thân mình, và lúc đó anh cứ từ từ dần dần quay về như ko có chuyện ngoại tình kia. Tôi vẫn sống vậy, ko còn kiểu tình như trc. Vẫn ở cùng nhau, nhg tâm trí tôi luôn xác định sẽ có ngày anh phản bội. Tôi luôn giữ tâm thế như vậy, nên tôi luôn tỏ ra coi thường, ko cần, mọi thứ trong cuộc sống tôi luôn làm 1 mình. Có anh cũng đc, ko có anh tôi cảm giác nhẹ nhàng. Mỗi khi cãi nhau tôi chửi anh cũng chẳng nể nang, vì tôi nghĩ tôi chẳng có gì để mất, loại anh khốn nạn vậy chẳng đáng phải tôn trọng. Và những lần như thế anh im lặng, xong tôi cũng im lặng. Nhg anh lại là người làm lành, chúng tôi căng thẳng như thế khoảnh 4-5 năm . Tầm 3-4 năm trở lại đây, cuộc sống vợ chồng tôi ổn hơn chút, nhưng tâm thế tôi vẫn đề phòng. Và rồi đến tháng 9-2022, chúng tôi cãi nhau về vấn đề mua nhà cửa và tôi đã bắt anh phải rời khỏi nhà của tôi vì 2 vợ chồng tranh luận anh đăng lên fb để cho tôi xấu mặt. Nhưng mà trên thực tế tiền mua nhà là hoàn toàn 100% của tôi ko phải của anh, tôi cũng nói với anh tôi mua nhà và tôi sẽ ko lấy đồng nào của anh.

Chúng tôi li thân được 2 tháng, 2 bên mỗi khi nói với nhau chỉ là chửi nhau, cãi vã. Và rồi anh lại đi làm quen 1 singermom và lại kể khổ như ngày mới quen tôi. Và a nẩy sinh tình cảm với ngta và cũng thú nhận với tôi.
Tôi thấy bị sốc nặng, và hụt hẫng. Vì bản thân mình nói và nghĩ vậy nhg tôi luôn nghĩ anh ko bao giờ dám phản bội tôi nữa.
Tôi tưởng rằng sau khổ đau trước đây tôi sẽ mạnh mẽ nếu sự việc diễn ra. Nhưng không, tôi càng thấy đau đớn tột cùng, tôi ăn ko trôi, ko ngủ được, chân tay run lẩy bẩy. Và tôi cảm thấy bất ổn và quyết định tìm kiếm lại chính mình. Tôi đã có duyên biết tới khoá học và tôi tới đây với tâm thế tìm lại chính mình, vượt qua khổ đau, chữa lành vết thương từ sâu thẳm con người để tôi được hạnh phúc, dù cuộc đời cho những bài học gì tôi cũng có thể vượt qua được.

Sau 28 ngày học, tôi đã thấy quá nhiều thứ mình đã làm sai. Tôi nhận ra được nhiều điều mà trước đây tôi chẳng bao giờ có thể nghĩ sâu sắc được. Khi học khoá học này tôi đã nhận ra rằng, tôi chưa từng yêu mình, chưa bao giờ biết thương mình, luôn đặt hạnh phúc của mình cho người khác quyết định. Tôi nhận ra rằng, cuộc sống này mình nên biết chấp nhận để bớt sân, bớt kiếm tìm sự công bằng, để bản thân có thể mạnh mẽ đón nhận những bài học cuộc đời mà vũ trụ mang tới. Tôi nhận ra rằng cuộc sống của tôi cũng nhiều tươi đẹp. Những thứ mà tôi có thì tôi nghĩ là hiển nhiên, nhưng giờ tôi biết và biết cảm ơn những thứ mình đang có. Tôi đã biết rằng, nếu mình ko biết yêu chính mình thì mình sẽ chẳng biết yêu thương ai cả. Tôi nhận ra rằng, tôi cần phải thay đổi vì chính tôi, tôi đã làm những thứ trước kia tôi dè dặt vì nhiều lí do, tôi làm những thứ mà tôi muốn, tôi học sự tĩnh lặng trước những thứ mà tôi ko biết câu trả lời. Và điều quan trọng tôi đã biết trả lời cho những câu hỏi luôn hiển thị trong đầu tôi, tôi đã biết chấp nhận, ngưng nói và chấp nhận bản thân, cho phép mình buồn, châp nhận và ôm ấp những thứ đó. Mỗi ngày tôi luôn nở 1 nụ cườ thật tươi dành cho bản thân mình. Tôi tự tin với chính mình rằng tôi là người tự lập, tôi biết đối nhân xử thế, tôi hoạt bát, tôi khoẻ mạnh. Đó là những thứ khiến tôi cảm thấy hạnh phúc cho hiện tại của chính mình.

Bài viết cùng chủ đề

Bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *