Nếu bạn có ý định ly hôn, xin đừng bỏ qua câu chuyện này
IGửi bố mẹ, những người đang có ý định ly hôn. Chúng con xin người lớn hãy nghĩ về chúng con.
Con xin gửi tới các bác, các cô, các chú tiếng khóc của chúng con. Tiếng khóc của những đứa con, sắp tới trong cả quãng đời phía trước chúng con chỉ sống hoặc có bố hoặc có mẹ, chúng con phải sống trong một gia đình không trọn vẹn hoặc sống trong gia đình mà có bố hoặc mẹ không phải là người sinh ra mình.
Vì sắp tới gia đình con cũng vậy bố mẹ sẽ không ở cùng một nhà, không ăn cùng một mâm và không ngủ cùng với con nữa…
Chắc mọi người sẽ hỏi con là ai nói cho con mà con biết phải không? Chúng con là trẻ nhỏ nhưng chúng con biết chứ, chúng con để ý từ những lần bố mẹ cãi vã nhau vì rất khác với bình thường ai cũng nói to, gương mặt đầy giận dữ và ánh mắt nhìn nhau bực tức và oán trách. Khác hẳn với thái độ khi bố mẹ chơi với con. Những lúc đó chúng con đều để ý nhìn cả bố và mẹ, nhiều khi chúng con sợ quá khóc toáng lên, cũng là để giảm căng thẳng cho bố mẹ lúc đó.
Rồi sau rất nhiều lần như vậy, một hôm mẹ bế con đi với một số đồ dùng của cả con và mẹ. Con linh cảm có gì đó rất khác thường, vì lần này không có bố bên cạnh. Ôi có lẽ lần này là lần thứ 2 và có lẽ cũng là lần cuối cùng chăng?
Mẹ ạ, khi mẹ bế con đi mẹ có để ý thái độ của con không? Con buồn hơn mọi lần, gục đầu vào vai mẹ và ngoái lại nhìn phía sau như luyến tiếc một điều gì đó. Mẹ ơi, mẹ có hiểu là ra đi như vậy trong lúc mẹ đang nóng giận thì mẹ cảm thấy sẽ rất thoải mái mẹ ạ, nhưng nếu ra đi như vậy mà bố không đến đón mẹ con mình về nữa thì mẹ con ta làm gì có lý do để trở về nữa hả mẹ.
Kể từ khi mẹ con mình về nhà bà ngoại, bố cũng ít lui tới thăm con hơn, con thấy mẹ nói là 1 tuần vào thăm một lần, mẹ có thấy là con vẫn nhận ra bố mình, con vẫn bò ra ôm lấy như ôm một người thân mới từ xa trở về, nét mặt của bố không còn vui vẻ như trước, ưu tư nhiều hơn khi ở cạnh con. Nhiều khi con cũng để ý thấy mẹ buồn, rồi khóc, cũng nghĩ ngợi xa xôi, đăm chiêu.
Mẹ có thấy là con nhìn mẹ và sà vào lòng mẹ, an ủi mẹ không? Nhưng sao lúc gặp bố mẹ lại tỉnh như không có chuyện gì xảy ra vậy, sau khi bố về lại thấy mẹ buồn.
Bố mẹ còn yêu nhau không sao không hàn gắn, sao không thể cùng nhau sống những ngày tháng yên bình như trước. Bố mẹ để lòng tự ái, tự trọng của mình lên trên tất cả rồi bỏ qua cả nguyện vọng của con, để cho con phải sống trong gia đình không hoàn thiện.
Bây giờ con sẽ đặt câu hỏi để bố mẹ nghĩ nhé:
Khi bố mẹ ly hôn thì con sẽ như thế nào?
Con trả lời luôn nhé! rất khổ, cuộc sống có cha mà không có mẹ, có mẹ không có cha, rồi những điều tiếng xì xào ngoài xã hội về gia đình sẽ đi theo con. Những thiếu hụt về mặt tinh thần, những mặc cảm về gia đình luôn trong đầu con, con sẽ luôn tự ti, sống ẩn mình hơn ít giao tiếp hơn, chưa kể là nếu con sống cùng mẹ hay bố thì bao yêu thương cũng dành cho con, bao nhiêu ức chế bực tức cũng dành hết cho con. Con cần một sự nghiêm khắc, mạnh mẽ của một người đàn ông để hình thành nhân cách cho mình, con cần một tình yêu thương tình cảm của một người mẹ để sau này con có gia đình sẽ bao dung và yêu thương và sống tình cảm với vợ con mình. Con sẽ ra sao nếu thiếu những điều đó, mẹ hay bố có bù đắp lại đủ những phần thiếu hụt đó không?
Khi bố mẹ ly hôn thì bố mẹ sẽ như thế nào?
Bố là người đàn ông bố chắc sẽ xây dựng gia đình mới mẹ ạ, lại lấy vợ lại sinh con rồi quan tâm đến gia đình mới hơn, chứ lúc đó làm sao mà dành sự quan tâm cho con nhiều được nữa. Còn mẹ nếu mẹ ở vậy nuôi con thì mẹ sẽ khổ và bị thiệt thòi rất nhiều, mẹ sẽ mất đi hạnh phúc của một người phụ nữ đang tuổi thanh xuân, chưa kể đến là quá trình phát triển của con người sẽ trải qua giai đoạn trưởng thành lúc đó mẹ sẽ khó chịu vì tính cách của con thay đổi, sẽ không nghe theo mẹ, cãi lại mẹ thì lúc đó mẹ sẽ buồn. Còn nếu mẹ đi bước nữa, con có thể vui vẻ khi sống cùng một người đàn ông khác không? Mẹ và người đó nếu có mâu thuẫn xảy ra thì con sẽ làm gì? Liệu người ta có yêu thương con như bố không mẹ?
Bố mẹ thân mến, con viết là thư này nếu bố mẹ còn đang yêu thương nhau thì đừng vôi ly hôn bố mẹ nhé. Vì con biết rằng con được sinh ra trong tình yêu của bố mẹ, con yêu bố mẹ nhiều lắm.
-St-
Bạn thân mến, hôn nhân là một hành trình dài vậy đừng vội đập đi ngay khi bạn thấy nó không ổn. Vì qua thời gian, mọi thứ đôi khi sẽ xuống cấp và phai nhạt dần, lúc này việc ta cần làm ngay là tập trung tâm sức cải tạo sửa chữa nó, biết đâu đấy sau khi cải tạo ta lại có một mối quan hệ thật tuyệt. Đừng nghĩ gia đình phá đi là lập tức có thể xây dựng lại được vì dù có xây lại đi nữa, hậu quả vẫn còn. Vết sẹo trong tâm hồn, tâm trí sẽ theo bạn.
Nền tảng quan trọng cần có trong hôn nhân là cả quá trình yêu, thấu hiểu, chấp nhận và trách nhiệm với nhau. Còn nếu đã cải tạo mà không thành công thì lúc đó mình đập đi và xây lại cũng chưa muộn mà. Hiếm có cặp đôi nào chỉ cần lấy nhau xong sẽ trở thành bạn đạo của nhau ngay và mãi mãi hạnh phúc, thông thường chúng ta sẽ phải vượt qua rất nhiều nghịch cảnh thì mới sẵn sàng bên nhau suốt cuộc đời. Làm gì có ai hạnh phúc mà chưa từng trải qua khổ đau, phải có những ngày âm u thì chúng ta mới càng thêm trân trọng những ngày nắng.
Nếu hành trình hàn gắn hôn nhân của bạn đang gặp khó khăn, hãy mở lòng cho mình một cơ hội để Tuệ An và đội ngũ Chuyên Gia nâng đỡ bạn trên hành trình này nhé. Bạn có thể tham khảo Lộ trình hàn gắn hôn nhân tại đây nhé !
Cám ơn bạn đọc đã theo dõi bài viết của Tuệ An, mọi thắc mắc và tư vấn quý bạn đọc có thể liên hệ với hotline hoặc gửi qua hòm thư:
- Hotline liên hệ: 0372214808
- Gmail: homthucoachtuean@gmail.com
Bài viết có thể bạn quan tâm:
- Câu chuyện chữa lành | Giá như tôi học cô Tuệ An sớm hơn có lẽ đã không đánh mất gia đình
- Cách giải quyết khi đứng giữa hai luồng suy nghĩ “Hàn gắn” hay “Ly hôn” | Số 11
- Từ ngoại tình đi đến hạnh phúc: Hành trình đầy thử thách
- Đừng vội ly hôn khi bạn vẫn còn yêu chồng| Số 27
- Hôn nhân đổ vỡ chưa bao giờ đến từ một phía
Con trai ak !!!!mẹ xin lỗi vì tất cả ???mẹ xin lỗi về những nỗi đau mà mẹ gây ra cho con???chính mẹ từ bỏ gia đình mẹ k coa sức chịu đựng ???mẹ như muốn trầm cảm khi cố chịu ?mẹ sợ k đủ sức để níu mẹ cũng đã buông tay ??nhưng cs của mẹ k trọn Vẹn?mẹ nhớ caia cảnh bạo lực gia đình như ám anh mẹ tâm trí mẹ như náo loạn?mỗi khi nghĩ đến mẹ sợ hãi ??mẹ cũng coa lỗi khi đánh đổ hp gia đình của con nhiều lắm ??mẹ xin lỗi con ???hãy cùng mẹ vượt qua được k ??mẹ từ chối đến với ng đàn ông khác ngoài bố con là vì mẹ sợ con buồn?mẹ từ chối các em con là vì sợ con khổ???cả cuộc đời này dù mẹ làm gì đi chăng nữa mẹ vẫn nợ con 1 gia đình trọn vẹn
Ly hôn chi la để giai thoat cho người lớn , chư thuc su là lam tốn thuong đến tre nhỏ , lam cho con cai thieu thôn đủ thứ va mac cam với ban be va co khi lai trở thanh tê nan cua xh nữa, vi thể nghi đen ly hôn đo la su ich ky cua người lớn chi muôn giai thoat cho chinh minh chư đâu co nghĩ vê nhung diêu tre nhỏ mong muốn
Có lẽ con tôi cũng sẽ mang tâm trạng này. Nhưng khác 1 điều, con được hưởng trọn tình thương của mẹ và cuộc sống cũng chẳng khó khăn gì. Hơn 20 tuổi rồi, chắc con k còn lăn tăn gì nữa, k phải sợ gọi ng nào là cha hết vì trong lòng mẹ chỉ duy nhất có con trai thôi, cả cuộc đời này dành hết cho con, bù đắp lại tình thương mà con đã thiếu.
Thực ra có thể 90% trường hợp bố mẹ ly hôn khiến con cái bị ảnh hưởng tâm lý nặng. Có 10% nào đó tư tưởng rất thoải mái. Hoặc là do cách họ chia tay nhau nhẹ nhàng. Bạn mình là số ít trong đó, sống cùng mẹ sau ly hôn nhưng bản chất của bạn lúc nào cũng vui vẻ, thoải mái và chuyện giữa ba mẹ không là vấn đề lớn đối với bạn. Thật sự mjh nghĩ số đó cũng rất ít.
Chuyện vợ chồng chia tay nhau nó không đơn giản vì nó cũng còn nhiều khía cạnh như sự ngoại tình, ăn nhậu, hút sách, nói chung là vô trách nhiệm với gia đình, rồi vợ chồng tối ngày đánh cãi nhau, như vậy sẽ ảnh hưởng tâm lý của trẻ rất lớn vì trẻ thiếu sự an toàn, thay vì chia tay nhau, người mẹ có thể tập trung để lo cho con mình, vì không còn bị buồn phiền với người chồng, tuy trẻ không được tình thương của cha ( nếu người cha không làm tròn trách nhiệm của mình)nhưng ít nhất nó được hưởng tình thương từ người mẹ và gđ ngoại
Đúng và rất hay nhưng nếu con cái sống trong gia đình mà bố vũ phu, bố mẹ ngày ngày cãi nhau thì sẽ như thế nào?? Sống như vậy chẳng khác gì địa ngục trần gian.
Sinh con ra, người mẹ nào cũng muốn cho con có được gia đình với tình yêu thương trọn vẹn. Nhưng cuộc đời ai biết được ” chữ ngờ “. ?!
Làm sao giữ cha cho con . Người đàn ông đã yêu một người phụ nữ khác và k quan tâm đến mẹ con mình nữa . Khi mẹ biết chuyện thì lại bênh vực người phụ nữ đó và để người ngoài đánh mẹ . Mẹ phải buông tay người đàn ông đó để cho con của mẹ k học thói xấu . Và sau nay khi con lớn và có vợ thì con phải yêu và chung thủy với vợ mình nha con .
Không ly hôn mới là vực thẳm cho mỗi đứa trẻ…
Ly hôn là điều ko ai muốn , nhưng để có một gđ trọn vẹn thì cần phải có hai người chung tay vun đắp , một người vô tâm ko có trách nhiệm với gđ nếu vì con mà cố gắng sống với nhau liệu cs có vui hơn hay đó mới là vực thẳm của cs.
Chả ai muốn ly hôn cả…
Nhưng nếu càng sống càng làm khổ nhau thì sao?
Con cái ai dạy?
Khổ ai chịu?
Mẹ đã cố gắng mọi thứ vì con. Mẹ đã cố gag để con dc đủ bố đủ mẹ. Nhưng con ơi hay tha thứ cho mẹ. Mẹ đã kg còn sức lực để níu giữ, để cố gag cho con 1 gia đình. Chính người mà mẹ tin tưởng nhất, hy sinh cả cuộc đời, cả tuổi thanh xuân, chỉ để cuối cùng mẹ nhận dc, sự phản bội, sự vô tâm. Và bỏ rơi mẹ con mih. Từ giờ mẹ se vừa làm ba, vừa làm mẹ để chăm sóc cho con. Con hãy cùng mẹ cố gag vượt qa dc nỗi đau này con yêu nhé.